Trưa nay, ăn trưa về, chợt tìm và nghe lại bài Khúc Hát Sông Quê của bác Trọng Tạo phổ nhạc do Anh Thơ ca, thấy lòng thật thư giãn...
Đúng là quá nửa đời người rồi, vậy mà chưa được về úp mặt vào sông quê.... :(
Có gì đó như quê hương tôi đang hiện ra từng nét, từng nét...
Những gốc rạ, bờ ao, lối xóm..., những khuôn mặt thân quen của mấy chục năm trước cũng dần lướt đến, như thước phim quý được trình chiếu lại.
Nói thì bảo là ngoa, chứ giờ gốc rạ khô có mùi gì, gốc lúa ngâm nước lâu ngày có mùi gì, vẫn còn nhớ đến tận bi giờ, chứ đừng nói đến hương lúa, hương rơm...