Chủ Nhật, 30 tháng 6, 2013

tủi hờn nỗi nhớ...

Sao lâu lắm rồi mình chẳng thể viết ra được gì nhỉ? Văn phòng hành chính nó làm mình tê liệt cảm xúc rồi chăng?

Trưa nay, ăn trưa về, chợt tìm và nghe lại bài Khúc Hát Sông Quê của bác Trọng Tạo phổ nhạc do Anh Thơ ca, thấy lòng thật thư giãn...

Đúng là quá nửa đời người rồi, vậy mà chưa được về úp mặt vào sông quê.... :(



Có gì đó như quê hương tôi đang hiện ra từng nét, từng nét...
Những gốc rạ, bờ ao, lối xóm..., những khuôn mặt thân quen của mấy chục năm trước cũng dần lướt đến, như thước phim quý được trình chiếu lại.


Nói thì bảo là ngoa, chứ giờ gốc rạ khô có mùi gì, gốc lúa ngâm nước lâu ngày có mùi gì, vẫn còn nhớ đến tận bi giờ, chứ đừng nói đến hương lúa, hương rơm...




2 nhận xét:

  1. Gốc rạ
    Bờ tre
    Con sông nhỏ
    Triền đê
    Rặng duối
    Gốc đa già
    Cửa hàng tạp hóa
    Bãi tha ma...
    Tất cả chỉ còn là màu nỗi nhớ!

    Muốn về lắm bạn ơi! Nhiều khi trong cả giấc ngủ ngày cũng nằm mơ thấy dáng bà, dáng mẹ lom khom bên dậu dâm bụt ngày xưa.

    Xin lỗi vì đã không liên lạc khi vào SG nhé!

    Trả lờiXóa
  2. À, chị Ngựa mỏi chân rồi (người quen của Mai) ngày xưa tập kết ở bên Cao Mộc đấy. Chị ấy cũng muốn được cùng Mai về thăm lại TB một lần đấy bạn ơi. Hình như bọn mình hẹn nhau một dịp nào đó về chung để gặp lại bạn bè ngày xưa mà lời hẹn ấy mãi còn bỏ ngỏ nhỉ. Tiếc quá!

    Trả lờiXóa